Trở lại Hiệp định TPP, theo tôi chúng ta sẽ có cơ hội học nhiều.
Từ
người Nhật, ngoài kỹ thuật của họ, là tính nhẫn nại và tư duy xã hội đùm
bọc lẫn nhau.
Chúng ta sẽ ngẫm nghĩ về những lý do đã làm cho Singapore
từ một làng chài trở thành một quốc gia trù phú, tuy nhỏ mà được kính
nể.
Chúng ta sẽ được chạm trán với dân tộc Hàn với lòng yêu nước vô bờ
bến của họ.
Bên cạnh dân tộc Chi Lê chúng ta sẽ hiểu hơn thế nào là lẽ
cân bằng, tình huống hợp lý và vai trò của lý trí để chế ngự cảm xúc.
Malaysia sẽ giúp chúng ta hiểu một bí quyết để đi nhanh. Họ đi theo tốc
độ của dân nghèo (chứ không phải thành phần giàu) trong nước của họ,
giống như đàn chim én bay theo tốc độ của con chim cuối đàn. Do đó, đất
nước họ mới đoàn kết được như vậy, từ đó chúng ta mới hiểu tại sao mỗi
cá nhân họ đi chậm rãi mà cùng một lúc tập thể của họ vẫn đi nhanh hơn
các nước khác.
Mexico sẽ dạy chúng ta nghệ thuật sống thật, hạnh phúc
thật chứ không qua quít. Đối với dân tộc Mexico, kết quả không là gì nếu
tập thể không vui, nếu mỗi cá nhân không hạnh phúc.
New Zealand sẽ dạy
cho chúng ta niềm hạnh phúc khi con người là bạn thực sự của thiên
nhiên, không ăn cháo đá bát, không chặt cây để ăn cắp gỗ.
Canada sẽ dạy
cho chúng ta tính hiền hòa trung thực và là chìa khóa của hạnh phúc tập
thể đấy.
Peru cũng thế. Và Brunei sẽ là một tấm gương kỳ lạ. Tuy quan
liêu, tất cả tài sản quốc gia nằm hết trong tay của ông Sultan, nhưng
với một chính sách nhân ái lấy dân làm mục đích tối hậu thì sự quan liêu
có những nét nhân ái đáng quý của nó.
Và cuối cùng Hoa Kỳ sẽ dạy chúng
ta, cũng như dạy Trung Quốc, thế nào là một quốc gia đi tìm sự bền vững
bằng đủ mọi phương tiện. 300 triệu dân Mỹ cùng hướng vào việc xây dựng
một xã hội bền vững, nơi mà mỗi người dân có cơ hội thực sự để tiến
thân.
http://vnexpress.net/tin-tuc/goc-nhin/cai-hay-cua-tpp-3297450.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét